Thời kỳ bao cấp, kinh tế đất nước còn khó khăn. Mọi người phải làm trong hợp tác xã, năng suất lao động thấp, ai cũng trốn tránh làm việc vì làm nhiều hay ít thì hưởng cũng như nhau thôi.
Hậu là lính cộng hòa, sau năm 1975 phải đi học tập cải tạo 2 năm, nên khi ra trại bị lùa vào hợp tác xã làm việc, hắn vô cùng ấm ức. Tức cho sự thay đổi cuộc đời mình trong nháy mắt một, nhưng tức cho sự bất công, vô lý của chế độ mười.
Hắn chây ì, chẳng chịu làm việc, kiếm được đồng tiền nào thì vùi đầu vào các cơn say như thể muốn quên đi tất cả sự đời. Nhưng tiền nào dễ kiếm, nên ban đêm hắn hay rình mò các nhà trong xóm, trộm con gà, nhổ vài luống rau hoặc bắt mấy con lợn mà gia chủ tăng gia đem bán kiếm tiền uống rượu.
Nói về vợ con Hậu, lúc hắn còn là sĩ quan chế độ Việt Nam Cộng hòa, thì nàng cũng là quý bà xinh đẹp, quý phái sang trọng. Nàng sinh cho hắn 2 đứa con vô cùng đáng yêu xinh đẹp. Nhưng từ khi chế độ đảo ngược, Hậu bị đi cải tạo, nàng không còn nơi để bám víu nương tựa, nước mắt lưng tròng nhìn 2 đứa con thơ nheo nhóc không đành. Nàng đâm liều, nhắm mắt đưa thân với mấy anh chán vợ thèm phở để kiếm đồng bạc lẻ nuôi con.
Khi Hậu về, nghe đồn những lời cay nghiệt về vợ con, hắn hận lắm, cứ chì chiết chửi rủa suốt ngày. Nàng câm nín, chịu đựng. Có hôm, hắn còn đánh nàng thâm tím mặt mày với một lý do rất phi lý là tại sao hôm nay hắn hết tiền.
Bữa nọ, hắn lại đánh vợ. Lý do, lúc tối ăn trộm được con heo làng bên rất mập, bán được rất nhiều tiền, mua được rất nhiều rượu, uống rất là say nên tinh thần bay bổng đánh vợ hăng say. Lần này, chị vợ tức giận phản kháng " con người như anh có ngày ma sẽ bắt làm chồng chứ tôi hết chịu nỗi rồi"
Nó gằn giọng " ma mà lấy tao làm chồng, thì mày sẽ được giải thoát", nói xong hắn lăn đùng ra ngủ.
Nhà nó cách quán rượu tầm 1 cây số, phải đi qua nhiều lùm cây um tùm và con đường ngoằn ngèo trơn trượt . Giữa con đường có một cây da đại thụ, che bóng mát. Không ai biết cây da đó được trồng bao giờ, chỉ biết khi họ sinh ra thì nó đã có rồi.
Chuyện kể về cây da có rất nhiều giai thoại, mấy người già đồn thổi rằng đó là nơi trú ngụ những linh hồn tha phương, đói khát, những linh hồn ai oán, uẩn ức cố nén lại trần gian để tìm công lý. Cho nên chẳng lấy làm khó hiểu, ở dưới gốc cây có 1 cái am nhỏ, thỉnh thoảng có hương khói của những người bán buôn từ sớm với cầu mong mình được bình yên trong cuộc sống.
Hàng ngày, Hậu cũng cõng bình rượu đi ngang qua cây da để đến quán, chủ yếu là ban đêm. Vì tiện thể kiếm quả xong là lấy tiền mua rượu. Hắn không lạ gì cây da già này, có đêm thiếu mồi nhậu, hắn vơ lấy nải chuối còn chưa tàn nhang mà ăn. Có lẻ ma quỷ chẳng ai trách đệ tử lưu linh nên nó vẫn bình yên hoặc giả là sợ mấy thằng say rượu làm bậy, phá nơi cúng bái nên làm ngơ cho hắn hưởng lại một ít.
Hôm nay, trời trong mây tạnh, trăng sáng vằng vặc, rất thuận lợi cho Hậu quan sát nhà các khổ chủ để kiếm chác.Hắn bước ra khỏi nhà với tâm trạng phơi phới, lòng thầm nghĩ " Chà rằm tháng 7 thật là sung túc, chỉ cần bước ra khỏi nhà là đâu đâu cũng có chút hương hoa".
Sau khi bắt trộm được con ngỗng nhà ông Lý làng bên, theo thói quen Hậu đem tiền bán ngỗng đến quán rượu quen thuộc trong làng mua 1 lít rượu đế, khập khiễng vừa uống vừa ê a những từ vô nghĩa, rảo bước về nhà. Hắn cảm thấy hưng phấn, muốn nói nhiều thật nhiều, muốn chửi con vợ cho đã miệng.
Sắp đến cây da già, tự nhiên nghe tiếng lá lào xào, thoáng cơn gió lạnh khiến hắn nỗi da gà, tỉnh hẳn rượu, mặc dù hắn đang uống.
Đột nhiên, hắn nghe tiếng ru con trên cây da, giọng ru như ai oán, đợi chờ. Mắt nhìn thẳng vào cây da, hắn thấy hai cái bóng trắng mờ mờ, một lớn, một nhỏ đong đưa theo tiếng thều thào của gió. Đang muốn chửi con vợ, lại văng vẳng bên tai tiếng ru " con ơi con ngủ cho ngoan, để mẹ đi bắt con..." Lúc cái bóng trắng trên cây da mới rao đến đây, Hậu điên tiếc chửi "bắt cái con c...".
Toàn thân cây da rung chuyển mạnh, gió nỗi lên, thốc từng cơn lạnh buốt. cái bóng trắng trên cây da hướng cái mặt trơ hai hốc mắt, đỏ lòm về phía Hậu gằn giọng " con ơi con ngủ cho ngoan, để mẹ đi bắt con c thằng này về cho con ăn".
Tự nhiên, cả người Hậu toát mồ hôi cục, chân tay lẩy bẩy. Thần hồn bị nhát, Hậu co người chạy thục mạng. Lúc chạy ngang cây da, hắn nghe cái rào. Lấy can đảm, hắn ngoái đầu nhìn lại. Hắn thấy con ma quăng đứa con đang bế lên cành cây, đuổi theo hắn.
Hắn chạy thục mạng với vận tốc của con báo, không dám ngoái đầu nhìn lại. Xa xa, nhà của hắn hiện ra, hắn mừng rở, thầm nghĩ " thế là sắp thoát nạn". Bỗng nhiên, hắn vấp cục đá, té nhào vào bụi cây bên hàng rào. Hắn cảm nhận được âm khí của con ma càng lúc càng gần, hắn tự trách mình "lần này chắc chết rồi".
Bỗng nhiên, cái cảm giác lạnh đó ngừng lại, hắn hé mắt từ từ nhìn lên, thấy con ma cứ bay lượn trên đầu, miệng nhe răng trắng hếu, sùi đỏ như tức ói máu. Một lát sau, hơi lạnh ít dần, bóng ma cũng từ từ bay đi, hắn còn chưa kịp vui mừng, thì nghe tiếng văng vẳng vọng lại "Nếu không có bụi tù bi, thì ta sẽ quyết lấy mi làm chồng".
Hắn quơ tay bứt thử, thì ra là mình đang nằm trên bụi cây tù bi. Đây là cái cây ma quỷ rất sợ, các nhà nơi hẻo lánh hay trồng để trừ tà. Hắn tự nhủ lòng " lần này thoát được, thôi thì từ nay cố gắng thay đổi cuộc đời, đặc biệt là không chửi vợ nữa".
Chắc có lẽ sự việc vừa qua, đã đánh tan cái thần hồn, thần tính xấu xa trong con người hắn. Hắn trở lại là người chồng yêu vợ, người cha yêu con..
Đọc giải trí cho vui
ReplyDeleteVui
ReplyDeletehay quá cảm ơn bạn http://donghovintage.vn/dong-ho-vintage-omega-nu-automatic.html
ReplyDelete